Posts

Ông Táo Về Trời

Cứ mỗi năm khoảng gần Tết, gia đình tôi lại chạy quính quáng lo chuyện cúng bái. Mười năm như một, mồng Một Tết thì biết vì tôi Google và để trong online calendar, nhưng ngày cúng ông Táo là...? một tuần trước ngày mồng Một Tết hay một tuần trước đêm Giao Thừa? Cứ thế mà có năm Táo về chầu trời đúng ngày, có năm Táo bị quản thúc tại gia như bị Covid-19, Shelter In Place, chẳng được đi đâu vì trễ rồi. Ngày hai đứa con còn nhỏ ở nhà, mỗi lần cúng bái gì, trong bữa ăn tối, tôi cũng ráng kể cho chúng nghe cái ý nghĩa của nó. Chuyện Táo Quân, hai ông một bà, tình nghĩa sâu đậm, cái chết bi thảm, động lòng Thượng Hoàng, trở thành vua bếp: "Thể gian một vợ một chồng Chẳng như vua bếp hai ông một bà" Vân vân và vân vân mà hầu như không một người Việt Nam nào không nghe đến, dù ít dù nhiều. Kể chuyện bằng tiếng Anh, lâu lâu lại đá vài câu tiếng Việt với hy vọng tụi nhỏ có cơ hội nhớ lại những gì chúng học Việt Ngữ ở chùa Việt Nam hàng tuần, mà mỗi lần chờ chúng đi học, cũng như đem ...

Nhạc Lam Phương và Kỷ Niệm

Lam Phương không phải là thần tượng âm nhạc của tôi. Thế nhưng những bản nhạc tôi yêu thích của ông đều gắn liền với những kỷ niệm vụn vặt, khó quên. Nắng ấm bình minh thường biểu tượng cho một sự hy vọng, một niềm tin mới, một bắt đầu. Giọt sương mai là một cái đẹp mong manh, tinh khiết, hư ảo. Thế nhưng khi Lam Phương đem vào giòng nhạc buồn, trữ tình, ta mới thấy cái thật của Lam Phương. Bán nhạc bắt đầu từ tông điệu cao, chậm, buồn và lãng mạng: Nắng xuyên qua lá, Rồi như một lời thở than nhẹ nhàng, dòng nhạc rơi xuống với tuyệt vọng và đau thương: Hạt sương lìa cành Để rồi thay vì cái đẹp của ánh bình minh và giọt sương mai, chỉ là nỗi buồn thân phận, một sự chấp nhận: Đời mong manh quá, kể chi chuyện mình Một chấp nhận cho cuộc tình dang dở, đau buồn mà không mấy ai trong chúng ta đều không trải qua trong đời: Nắng buồn cuộc tình, bỗng tắt bình minh. Một Mình là một tác phẩm sau này của Lam Phương sau bao cuộc tình tan vỡ, như một lời tâm sự mà tôi chợt nghe được rất tình cờ, rất...