Posts

Rain On The Red Flag Excerpt

Image
I am thrilled to share an excerpt from my memoir,  Rain on the Red Flag — to be published by Page Publishing in Fall 2022. I hope you will like it. Tchaikovsky. A White Butterfly. The Memory of Love. For seventeen-year-old Thanh (Frank) Nguyen, the official end of the war in Vietnam marked the end of his freedom and the beginning of a harrowing adventure. Rain on the Red Flag details Thanh’s journey which begins on the day the communists plant their flag in homes along his street in Saigon. Thanh’s only chance of survival is to escape. Later, Thanh is tricked by an opiate dealer and captured by police. For four years, he is held in jails and labor camps; chained, starved and forced to do backbreaking work. Only his love for freedom, music, the memory of his girl and friendship with the other prisoners keeps him sane. When Thanh is finally set free from a labor camp he returns to Saigon, a city which he then feels estranged from. He helps to build a boat which he unexpectedly captai...

TÌNH BẠN VÀ CHÍNH TRỊ

Người Việt chúng ta ở hải ngoại rất may mắn được sống trong một xã hội mà tất cả các quyền tự do căn bản của con người được tôn trọng và bảo vệ. Chính trị, tôn giáo, và mầu da là những vấn đề rất phức tạp, gây ra những mâu thuẫn trầm trọng trên toàn thế giới. Đây không phải là điều mới mẻ mà là một vấn đề đã có cả ngàn năm, không dứt với hàng triệu người bỏ xác. Tuy nhiên, nếu cố gắng xử sự khéo léo trong một xã hội văn minh, chúng ta vẫn có cơ hội tận dụng những quyền tự do nêu trên và giữ được những tình cảm quý hóa lâu dài. Chỉ trong vòng vài năm gần đây, Hoa Kỳ, một quốc gia lãnh đạo thế giới về dân chủ, lại là một quốc gia có sự chia rẽ trầm trọng nhất trong xã hội về đảng phái và lãnh đạo. Sự chia rẽ trầm trọng đến độ bạo động được khuyến khích, chính quyền địa phương trở nên thù nghịch, bạn bè ghét bỏ, gia đình tan nát, họ hàng tan rã, anh chị em hiềm khích, và còn vô số những chuyện đáng buồn khác. Không phải chỉ có gần ngày bầu cử, tôi nghĩ chuyện bạn bè viết về chính trị và n...

Huế

Tôi là người Bắc nhưng sinh ra ở Đà Lạt. Tuổi thơ là những con dốc, phố nhỏ, đồi thông trong sương mù, mưa bụi lãng đãng, bờ hồ trong rừng thu, cây khô ngập lá vàng đầy thơ mộng. Lớn lên ở Sàigon, ồn ào và tấp nập, ngõ ngách quanh co cạnh những cư xá hiền hòa và êm ả, phố xá xôn xao nối liền với những đường vắng me bay, trưa hè, ve sầu rả rích.   Ở tuổi mới vừa biết yêu, không hiểu run rủi sao tôi lại quen toàn con gái Huế. Quen thì không đúng hắn, có lẽ mê thì đúng hơn. Con gái Huế, với tôi là một cái gì đài các, trữ tình, thân thương, gần gũi, nhưng xa cách. Có một cái gì đó từ Huế xa xăm, từ định mệnh luôn đến với tôi, tự nhiên như là hơi thở. Thế rồi mấy chục năm trời trôi qua, cuộc đời là một cuộc bể dâu. Lần đầu tiên tôi đến Huế vào một mùa Đông sau một cơn bão rớt nào đó. Thành phố cổ kính và im lìm trong cái xe lạnh. Mưa phùn lất phất ở cửa Thành Nội, gió lạnh thơm ngát từ sông Hương, lờ mờ trong sương sớm ở An Cựu, tất cả làm mình bồi hồi nhớ đến bao kỷ niệm xưa với bạn Hu...

Ông Táo Về Trời

Cứ mỗi năm khoảng gần Tết, gia đình tôi lại chạy quính quáng lo chuyện cúng bái. Mười năm như một, mồng Một Tết thì biết vì tôi Google và để trong online calendar, nhưng ngày cúng ông Táo là...? một tuần trước ngày mồng Một Tết hay một tuần trước đêm Giao Thừa? Cứ thế mà có năm Táo về chầu trời đúng ngày, có năm Táo bị quản thúc tại gia như bị Covid-19, Shelter In Place, chẳng được đi đâu vì trễ rồi. Ngày hai đứa con còn nhỏ ở nhà, mỗi lần cúng bái gì, trong bữa ăn tối, tôi cũng ráng kể cho chúng nghe cái ý nghĩa của nó. Chuyện Táo Quân, hai ông một bà, tình nghĩa sâu đậm, cái chết bi thảm, động lòng Thượng Hoàng, trở thành vua bếp: "Thể gian một vợ một chồng Chẳng như vua bếp hai ông một bà" Vân vân và vân vân mà hầu như không một người Việt Nam nào không nghe đến, dù ít dù nhiều. Kể chuyện bằng tiếng Anh, lâu lâu lại đá vài câu tiếng Việt với hy vọng tụi nhỏ có cơ hội nhớ lại những gì chúng học Việt Ngữ ở chùa Việt Nam hàng tuần, mà mỗi lần chờ chúng đi học, cũng như đem ...

Nhạc Lam Phương và Kỷ Niệm

Lam Phương không phải là thần tượng âm nhạc của tôi. Thế nhưng những bản nhạc tôi yêu thích của ông đều gắn liền với những kỷ niệm vụn vặt, khó quên. Nắng ấm bình minh thường biểu tượng cho một sự hy vọng, một niềm tin mới, một bắt đầu. Giọt sương mai là một cái đẹp mong manh, tinh khiết, hư ảo. Thế nhưng khi Lam Phương đem vào giòng nhạc buồn, trữ tình, ta mới thấy cái thật của Lam Phương. Bán nhạc bắt đầu từ tông điệu cao, chậm, buồn và lãng mạng: Nắng xuyên qua lá, Rồi như một lời thở than nhẹ nhàng, dòng nhạc rơi xuống với tuyệt vọng và đau thương: Hạt sương lìa cành Để rồi thay vì cái đẹp của ánh bình minh và giọt sương mai, chỉ là nỗi buồn thân phận, một sự chấp nhận: Đời mong manh quá, kể chi chuyện mình Một chấp nhận cho cuộc tình dang dở, đau buồn mà không mấy ai trong chúng ta đều không trải qua trong đời: Nắng buồn cuộc tình, bỗng tắt bình minh. Một Mình là một tác phẩm sau này của Lam Phương sau bao cuộc tình tan vỡ, như một lời tâm sự mà tôi chợt nghe được rất tình cờ, rất...