Posts

Showing posts from 2020

Nhạc Lam Phương và Kỷ Niệm

Lam Phương không phải là thần tượng âm nhạc của tôi. Thế nhưng những bản nhạc tôi yêu thích của ông đều gắn liền với những kỷ niệm vụn vặt, khó quên. Nắng ấm bình minh thường biểu tượng cho một sự hy vọng, một niềm tin mới, một bắt đầu. Giọt sương mai là một cái đẹp mong manh, tinh khiết, hư ảo. Thế nhưng khi Lam Phương đem vào giòng nhạc buồn, trữ tình, ta mới thấy cái thật của Lam Phương. Bán nhạc bắt đầu từ tông điệu cao, chậm, buồn và lãng mạng: Nắng xuyên qua lá, Rồi như một lời thở than nhẹ nhàng, dòng nhạc rơi xuống với tuyệt vọng và đau thương: Hạt sương lìa cành Để rồi thay vì cái đẹp của ánh bình minh và giọt sương mai, chỉ là nỗi buồn thân phận, một sự chấp nhận: Đời mong manh quá, kể chi chuyện mình Một chấp nhận cho cuộc tình dang dở, đau buồn mà không mấy ai trong chúng ta đều không trải qua trong đời: Nắng buồn cuộc tình, bỗng tắt bình minh. Một Mình là một tác phẩm sau này của Lam Phương sau bao cuộc tình tan vỡ, như một lời tâm sự mà tôi chợt nghe được rất tình cờ, rất